Tôi là dân “gốc rạ”… nên
chuyện ruộng đồng là chuyện ruột của tôi. Bóng dáng con trâu, hình
ảnh hàng dừa, bụi trâm bầu ở Bãi Xan quê tôi vẫn luôn là hình
ảnh thân yêu nhất mà tôi không bao giờ quên được. Tôi không thể nào
quên những đêm soi nhái trong ruộng, những lần phải thức dậy
giữa khuya để đi thăm câu, thăm lưới, những buổi sáng đi giở xà-ngôn,
những chiều đi cấm câu, đặt lọp, đặt trúm… Tôi đã sống hơn ba mươi
năm ở Hoa Kỳ là xứ văn minh hàng đầu thế giới, với những toà nhà cao
ngút trời, với những đại lộ đầy vẩy xe hơi… Vậy mà, mỗi khi nhìn
thấy hình cây dừa, cây cau, con trâu… là tôi thấy hồi hộp, tim tôi
đập mạnh.
Xin cám ơn UM, một người
em, đã cho tôi cái tên Anh Bắp.
DNgo